Chiều thu buông xuống, nhuộm vàng cả một góc sân trường. Những chiếc lá vàng rơi lả tả, xào xạc như một bản nhạc du dương. Cảm giác thật bình yên khi được ngồi dưới tán bàng già, ngắm nhìn những chiếc lá vàng rơi. Cái không khí se lạnh của mùa thu len lỏi khắp nơi, mang theo cả nỗi nhớ về ngôi trường cũ và những người bạn cũ. Mới ngày nào tôi còn bỡ ngỡ khi lần đầu đặt chân đến ngôi trường mới, vậy mà thời gian trôi qua nhanh thật.

(Một góc sân. Cre: Hiro)

Mùa thu đến, mang theo cả một bầu trời ký ức. Nhớ lắm những buổi chiều tan học, tôi thường rủ nhau ra sân, nhặt những chiếc lá ấy, ép vào trang vở. Mỗi chiếc lá đều mang một hình dáng khác nhau, như những tác phẩm nghệ thuật nhỏ xinh của thiên nhiên. Cảm giác thật thích thú khi ngắm nhìn những chiếc lá ấy, nhớ lại những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò.

Trong lòng tôi lúc này dường như có hai cảm xúc trái ngược nhau. Một bên là nỗi lo lắng, sợ hãi trước những bài kiểm tra sắp tới. Một bên là sự luyến tiếc, bồi hồi khi nghĩ về những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Tôi biết rằng, mình cần phải cố gắng hơn nữa để vượt qua những khó khăn này.

( Một đợt KTTX GDQP. Cre: Hiro )

Mùa thu đến rồi, các bạn có nhớ những cảm giác ấm áp, những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò không? Hãy cùng nhau chia sẻ nhé!


Chia sẻ, viết tiếp những câu chuyện chưa kể cùng tụi mình? Liên hệ tớ qua Facebook: Click here để tham gia vào cộng đồng đóng góp nhé! Cảm ơn bạn!


0 Comments

Leave a Reply

Avatar placeholder

Your email address will not be published. Required fields are marked *